Dạo chơi tuổi già

Dạo chơi tuổi già là tác phẩm của nhà văn Sơn Nam. 

Dạo chơi quán cũng như nhà.

Lều tranh có nghĩa hơn tòa ngói cao.

Câu thơ du dương này làm cho niềm vui đi đó đây của nhà văn tăng thêm bội phần.

Khi đến tuổi nào đó con người cần sống chậm lại và suy nghĩ về cuộc sống đang dần trôi. Những bước chân rong ruổi đây đó của nhà văn đã tái hiện lại hình ảnh những nơi ông đã đi qua. 

Đã có lúc chúng ta đi xe máy quá nhanh nên những hình ảnh xung quanh trôi qua mà không để lại cho ta ký ức nào.


Dạo chơi tuổi già

Hãy thử trải nghiệm cuộc sống quanh ta bằng cách đi bộ nhẩn nha. Trong thời gian gần đây  ngoài đường người chạy bộ và đi xe đạp để tập thể dục ngày càng nhiều. Chiếc xe đạp gắn bó với tuổi thơ của biết bao người. Thời sinh viên đạp xe đi học để lại trong tôi nhiều kỷ niệm. Sáng ra khỏi nhà lúc 6 g. Trường học tiết 1 lúc 6g 30. Tôi đạp xe từ Thị nghè lên tới đường Tô Hiến Thành chỉ mất 30 phút. Con đường Sư Vạn Hạnh nối dài lúc bấy giờ là đường đất đỏ. Ở hai đầu đường có hai cây cột bê tông rất lớn là cổng của doanh trại. Trong sân trường ngày ấy chủ yếu là xe đạp.

Chất bó củi lại thành đống để mang vào bếp không là nghệ thuật. Chọn một nhánh trong đống củi có hình dáng con thú hay hình thù nào đó rồi trưng bày ở góc sân để ngắm hàng ngày. Lúc này trở thành nghệ thuật, tạo nên sự mật thiết giữa con người với vật vô tri, vô giác. 

Câu chuyện đánh cọp ở vùng Thủ Dầu Một lôi cuốn người đọc ngay từ đầu. Với thế võ của ông Ất và ông Giá chống lại thế "Trâu Vằng" của con cọp. Thế "Trâu Vằng" là thế trâu nằm đưa 4 chân lên trời, đầu lắc qua lắc lại. Nếu người tấn công thì cọp dùng chân vồ lấy vũ khí. Sau đó thả vũ khí ra và dùng chân vồ lấy người đánh cọp. Rất nguy hiểm cho con người. Khi người đánh cọp bình tĩnh đứng nghĩ mệt. Chờ cọp đứng lên rồi đánh tiếp thì tránh được mắc mưu cọp.


Thu ăn măng trúc, đông ăn giá.
Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.


Nhiều quan niệm cho rằng đông ăn giá là mùa đông có băng tuyết, người ta ăn uống thanh đạm ? Lại có quan niệm cho rằng giá là loại mầm từ hạt đậu xanh, món này được nhiều người ưa thích để ăn sống hay xào ?

Mùa xuân tắm hồ sen vì lúc này sen chưa có lá non. Mùa hè có lá non nên khi tắm dễ bị vướng víu ?

Lại nói về việc tắm. Nước giếng ấm vào mùa đông và mát lạnh vào mùa hè. Đây là quà tặng của thiên nhiên ban cho chúng ta.

Khi tác giả ghé thăm Phú quốc. Ông mô tả giống chó Phú quốc như sau : Chân có móng đeo, giữa các ngón chân có làn da mỏng như chân vịt để lội nước cho nhanh. Trên lưng cái xoáy với mớ lông chạy dài từ cổ tới đuôi. Có người cho rằng đây là giống chó sói lâu ngày được thuần chủng. Loại chó này hung dữ với khách lạ nhưng quấn quýt với chủ của nó. Chúng có thói quen đào đất để chôn thức ăn dư thừa sau đó đào lên ăn. 

Thú vui ngắm đồ cổ. Giữa ta và cái tô, cái chén đôi khi cách nhau vài thế kỷ. Nâng niu cái rìu bằng đá trong tay mà như cảm thấy đang nói chuyện với người tiền sử nào đó. 

Tủ sách là nét đẹp của nhiều già đình, người chủ nhà chọn sách hay và cần thiết rồi đóng bìa da, mạ chữ vàng. Để lại cho con cháu đọc rất có giá trị. 

Sách hay là sách phải được thẩm định qua thời gian. Người mua sách tự mình đánh giá. Sau này đọc lại thấy thú vị lắm. 

Với sự phát triển của Internet thì thú đọc sách giấy ngày càng ít đi, Tuy nhiên cầm trong tay thơm mùi giấy mới giúp người đọc thú vị hơn. 


Bài đăng phổ biến từ blog này

Hoa mai

Thảo Cầm Viên

Món quà nhỏ giá trị tinh thần